Trầm Vụn Hương Phai Truyện Ebook Miễn Phí Webtaisach, Trầm Vụn Hương Phai

-

Ngư tinh Dư mặc mãn hạn tu hành tái xuất giang hồ, thuộc liên hoa tinh Nhan Đàm thông lưng cấu kết, siêng đi thu thập tinh phách của không ít phàm nhân làm việc ác bồi bổ tu vi, lấy cái brand name mỹ miều là “mỗi ngày làm cho một việc tốt”. Thế nhưng đi đêm tất cả ngày chạm mặt ma, hai người lũ họ với thiên sư Đường Châu oan gia ngõ hẹp chạm mặt, sau cuối đành phải chia thành hai ngả vứt trốn.

Bạn đang xem: Trầm vụn hương phai truyện ebook

Đường Châu tách nhà khởi thủy vì muốn tìm câu vấn đáp cho những bí ẩn xoay quanh phiên bản thân, nghe được tin đồn thượng cổ thần khí hiện nay thế, với đạo thuật học tập được hắn đã ban đầu chặng đường truy tra cứu xa xôi vạn dặm, giữa con đường trở hổ hang trùng trùng, tứ phía đầy đủ là nguy cơ rình rập. Trong giấc mơ của hắn thường xuyên mở ra bóng sống lưng một người, rồi bạn đó cách đi ngày một xa dần, sau cùng hóa thành một mảng mây mù lượn lờ.

Truyền thuyết kể rằng tàng ẩn bên trong thượng cổ thần khí là 1 bí mật, một bí mật mà khi giải mã đáp vừa được vén màn, cùng lúc cũng biến thành mở ra một quãng tiền trần dĩ vãng.

Nơi giữa vô ngần trời đất, bên tín đồ sớm tối có nhau, khoan thai ngắm nhìn và thưởng thức thiên hạ.

Từ rất lâu rồi xưa lắm rồi, mãi tận mấy trăm năm về trước, bên trên chín tầng mây trời lồng lộng, gồm một nhỏ cá nhỏ ngày ngày chờ đợi một bông sen.

Nàng là sen đấng mày râu là cá, người ta thường nói, sen và cá, vốn là một trong những đôi.

Khi đọc mẩu truyện này, tôi đột nhiên nghĩ cho tới một từ, đó là “muộn”.

Một người nhận ra quá muộn, nhằm rồi đến khi mất đi trong trái tim mới muôn nghìn tiếc nuối.

Một người gặp mặt gỡ quá muộn, tấm thành tâm rung đụng khi người ấy đã tất cả một trơn hình trong tim.

Cuối cùng, là 1 người đang tốn quá thọ để tìm được bến đỗ trực thuộc về mình, may sao, vào khoảng thời gian rất ngắn nắng tiến thưởng le lói, hoàng hôn rạo rực, đàn bà đã thấy khu vực đang chờ con gái trở về.

Nhan Đàm tất cả chân thân là 1 đóa sen Tứ Diệp Hạm Đạm, trời sinh nàng lạc quan hoạt bát, cá tính phóng khoáng, vì vậy bắt buộc vào ngày thứ nhất khi trở thành người thiếu phụ đã dám chỉ trực tiếp vào Ứng Uyên quân cơ mà mắng.

“Ngươi dòng đồ… tè nhân…”

Có lẽ từ khoảng thời gian rất ngắn ấy, hai fan đã định sẵn là sẽ có một đoạn tơ duyên, cũng là một đoạn tình kiếp.

Nếu ngày nọ Nhan Đàm không chạm mặt phải một Ứng Uyên quân bị trận đánh Tiên Ma tàn phá ở địa điểm Côn Luân thần thụ, biết đâu hồ hết chuyện vẫn khác. Cầm nhưng, Nhan Đàm đã chạm mặt rồi, cũng đã thương rồi.

Nàng ở bên Ứng Uyên một trong những ngày chàng cực khổ nhất, khi đôi mắt đã thiếu tính ánh sáng, dung mạo đã bị hủy hoại, trong những lúc chàng mất khống chế do hỏa độc hành hạ. So với Ứng Uyên quân đức cao vọng trọng ngày trước, lúc này chàng chẳng còn lại thứ gì, nhưng băn khoăn sao Nhan Đàm vẫn rượu cồn tâm do chàng.

Tình cảm đâu phải chỉ lúc nào cũng xuất phạt từ phần lớn điều lớn lao, có khi, tình cảm đơn giản dễ dàng là cho trong từng từng phút giây bầu các bạn tâm sự, giữa những ngày họ với mọi người trong nhà như bao song tri kỉ vào khắp cùng trời cuối đất này thôi.

Ứng Uyên lúc ấy tưởng chừng chỉ là 1 nam tử thông thường nhất, giản đơn nhất, chưa hẳn Đế quân cao cao tại thượng, càng chưa hẳn sự trường tồn mà không người nào với tới nữa.

Nếu là một trong những Ứng Uyên lành lặn, chưa có thể Nhan Đàm đã chú ý tới chàng, cơ mà trớ trêu thay, Nhan Đàm lại ở bên Ứng Uyên khi quý ông tồi tệ nhất. Thanh nữ đã chứng kiến một Ứng Uyên quân cho dù thân thể bị tàn phá, hành hạ và quấy rầy mà chổ chính giữa hồn vẫn vẹn nguyên sự bao gồm trực, bình đạm. Tín đồ ấy tiêu dao tự tại lại tốt bụng dịu dàng. Đó chính là người đã khiến cho tâm nữ giới rung động.

Một lò trầm thay đổi nửa quả tim, Ứng Uyên khắc mang lại Nhan Đàm một lò trầm, Nhan Đàm tặng ngay Ứng Uyên nửa trái tim, nàng âm thầm tự thương tổn mình, chỉ hi vọng chữa lành vết thương của Ứng Uyên. Nhan Đàm nữ trước ni dám yêu dám trả giá, thiếu nữ không tiếc hi sinh, chỉ muốn người nhớ rằng khi đó người từng nói một câu.

“Nếu tất cả một ngày ta bắt gặp được trở lại, độc nhất định rất có thể tức khắc nhận biết ngươi.”

Một đoạn tình kiếp mà lòng đau như cắt, trao đi nửa sinh mệnh, chịu đựng phạt Thiên hình đài, vốn là chị em tự nguyện, cũng chẳng cần hồi đáp, dẫu vậy khi tín đồ ấy không nhận biết nàng, nửa trái tim ở lại hóa ra vẫn nhói lên như thế.

Ứng Uyên đã hồi sinh rồi, trở về làm Ứng Uyên Đế quân vạn tiên ngước nhìn. Chỉ là, Ứng Uyên không nhận ra Nhan Đàm, hoặc chàng phân biệt mà trong tim do dự trốn tránh.

Dù là vô tình hay vậy ý, phổ biến quy gần như đi đến một kết quả, mọt tơ tình chưa kịp đơm hoa sẽ tàn lụi, Nhan Đàm đem theo sự thế chấp khiêu vũ xuống Thất ráng luân hồi. Nàng từ bỏ tiên tịch, một mình lội dòng Vong xuyên.

800 năm là từng nào đời người, 800 năm liệu bao gồm đủ để xóa nhòa chấp niệm? Nhan Đàm thơ thẩn sống Vong xuyên 800 năm, bởi nữ không thể gạt bỏ chuyện cũ, bắt buộc quên được một người.

Trải qua muôn vàn biến đổi cố, Nhan Đàm vẫn buông quăng quật quá khứ, đối với Ứng Uyên dịp này, nàng giống như một mảnh trầm sẽ tàn, trầm vụn, hương cũng phai.

Xem thêm: Loại trầm hương loại tốt nhất trên thế giới, vì sao trầm hương việt nam lại đắt

Nhan Đàm đặt chân tới phàm giới, phái nữ vẫn lanh lợi linh động như vậy, chuyện vẫn qua thì nhằm nó qua, nàng bước đi giữa cõi trần rộng lớn, chạm mặt được Dư Mặc, Đường Châu, trải qua rất nhiều cuộc phiêu lưu, ngắm nhìn quả đât phồn hoa bùng cháy .

Dù tất cả lẽ, một góc nào kia trong trái tim khuyết thiếu hụt của nàng vẫn cứ chơ vơ, cô độc như cũ.

Dư khoác là bé Cửu Kỳ độc nhất vô nhị còn còn lại được Nam rất tiên ông thu nhận, một con cá black mắt đỏ nhỏ dại nhắn tuy thế kiêu ngạo. Ngư tinh Dư khoác trời sinh lãnh đạm, cho dù là đối với cá đực giỏi cá chiếc thì đều không có hứng thú, điều này khiến cho Nam rất tiên ông hết sức thất vọng.

Nhưng kiên cố Nam cực tiên ông cần thiết ngờ được, sau cuối đối tượng mà con Cửu Kỳ nho bé dại nhà ông đặt trong thâm tâm lại là Nhan Đàm, đóa Tứ Diệp Hạm Đạm từng bị Dư mang xem thường call là “ả liên hoa tinh hết nạp năng lượng lại nằm đùa bời lêu lổng”.

Trong mắt Dư Mặc, Nhan Đàm đần nghếch, say mê trêu chọc chàng, khi thì đem đào tiên tới mang lại cá ăn, lúc thì có sách tới đọc mang đến cá nghe.

Không biết là từ dịp nào, chu kỳ Dư mang ló đầu thoát ra khỏi nước chú ý Nhan Đàm tự dưng tăng lên, phần lớn khi chị em không tới xem sách cho đàn ông nghe, phái mạnh sẽ nhớ, nhìn cô gái mỉm mỉm cười với phái nam tử khác, nam giới sẽ đau.

Sau phân vân bao nhiêu năm, khi Dư Mặc cùng Nhan Đàm tái ngộ, chàng đã trở thành sơn chủ của domain authority Lan sơn cảnh, mà người vợ chỉ là 1 trong những liên hoa tinh bình thường theo trưởng tộc tới domain authority Lan đánh cảnh.

Dư khoác người hệt như tên, điều gì chàng không muốn người khác biết, nam giới sẽ để nó mục ruỗng sinh sống trong lòng. Tình yêu chàng dành riêng cho Nhan Đàm cũng vậy, yêu bao sâu, yêu quý bao đậm, chỉ mình quý ông biết, chỉ mình cánh mày râu ôm nỗi tương tư.

Ngày Dư khi nghe tới Nhan Đàm dancing xuống Thất núm luân hồi, chàng trở thành người, rời khỏi thiên đình. Chỉ là một ý niệm duy nhất thời, một ý suy nghĩ bất chợt, nhưng nam giới vẫn đi.

“Một ngày bên trên trời, 1 năm dưới rứa gian.

Thế gian là vị trí thú vị nào, hẳn đã thú vị hơn thiên đình chứ.”

Hoặc bởi, bên trên thiên đình rộng lớn này vẫn chẳng còn gì khác để chàng chờ đón nữa rồi.

“Ngày Dư mặc xông qua phái mạnh thiên môn kia đã thành yêu. Hắn lỗi lầm tự ý trốn xuống phàm, sau cuối lúc truy tìm cứu, Ngọc Đế lại ko phát hiện nay thiếu người nào trên thiên đình, chỉ đành từ bỏ.”

Và vậy là tự đó, không hề Ngư tinh Dư Mặc sang chảnh và Tứ Diệp Hạm Đạm Nhan Đàm vô trung khu vô tính nữa, chỉ có sơn công ty Dư mặc trầm ổn định của domain authority Lan tô cảnh cùng liên hoa tinh Nhan Đàm logic khôn lỏi cơ mà thôi.

Đến cùng với “Trầm Vụn hương thơm Phai” của người sáng tác Tô Mịch, đó là một tác phẩm để lại ấn tượng khá quan trọng đặc biệt với mình.

Câu chuyện là cuộc cảm thấy Nhan Đàm, một mẩu truyện nữ công ty rất cuốn hút. Lời văn của tác giả Tô Mịch không đảm bảo trào sôi sục, nó cứ thanh thanh phóng khoáng như nữ chính Nhan Đàm của bọn họ vậy. Tác giả đã mang tới cho fan hâm mộ một Nhan Đàm thật thông minh, thông minh và rất thú vị khôn vặt. Rồi khi vạch bức màn quá khứ lên ta new bàng hoàng bất thần trước đoạn hồi ức nhức thương của Nhan Đàm và cũng càng yêu dấu nữ tử đã trẻ trung và tràn đầy năng lượng bước thoát khỏi quá khứ đó.

Vì đấy là một cuốn truyện con gái chủ nên có thể nói rằng nam bao gồm Dư mặc là nam bao gồm ít đất diễn nhất nhưng mình từng đọc, tuy nhiên sự yêu thích dành riêng cho Dư Mặc của mình thì không kém ai cả. Nhan Đàm có hơn 800 năm dây dưa với Ứng Uyên, nhưng mà Dư khoác chỉ có hai mươi năm ở mặt nàng. Dù vậy, khoảng thời gian 20 năm ấy, Dư khoác đã đến Nhan Đàm một căn hộ để trở về, cũng chỉ tất cả Dư Mặc new nói rằng: “Nàng tuyệt cười, cũng không có nghĩa nàng sẽ không còn buồn, mặc dầu tỏ ra là fan vui vẻ lạc quan, trong trái tim nàng vẫn hết sức khổ sở.”

Dư Mặc đó là như thế, lặng lẽ lặng lẽ tuy vậy hóa ra lại gọi Nhan Đàm nhất.

Về Ứng Uyên, đại trượng phu là người trước tiên khiến Nhan Đàm rung động tuy thế lại thiết yếu tay cánh mày râu đã đẩy Nhan Đàm ra xa, dù cho sau đó chàng nhận ra thì cũng đã muộn màng, Ứng Uyên theo Nhan Đàm dancing xuống Thất vắt luân hồi, suốt sáu kiếp nam nhi không chạm mặt được nàng. Tới kiếp máy bảy, kiếp sinh sống của Đường Châu, sau cuối chàng đã gặp được Nhan Đàm, nhớ tiếc là, chỉ đến vậy mà lại thôi.

Trầm Vụn mùi hương Phai

Tác giả sơn Mịch
Bộ sách
Thể loại cổ truyền
Tình trạng Hoàn Thành
Định dạng e
Book prc pdf epub azw3
Lượt xem 8858
Từ khóa e
Book prc pdf epub azw3 full đánh Mịch Ngôn Tình Cổ Đại Huyền Ảo Văn học phương Đông
Nguồn matchakitkat.wordpress.com, phongtinhcung.com

*

Đây là mẩu truyện về số đông tình yêu thầm lặng. Đây là câu chuyện về việc hồi sinh của một trái tim tưởng như đang hoá tro tàn…

Nhan Đàm là một trong những yêu lung linh sen. Dư Mặc, một con cá thành tinh, là người chủ sở hữu của nàng. Nhan Đàm thuộc Dư Mặc nhận thấy khắp phương trời, tìm ăn những linh hồn dơ thỉu, gian ác để “bồi vấp ngã thân thể”. Cho tới một ngày, xui xẻo ập cho đến khi họ chạm chán phải thiên sư Đường Châu, một linh hồn tinh khiết chuyên trừ yêu diệt ma, đảm bảo an toàn bách tính, tạo nên phúc cho nhân gian. Ko có rủi ro xấu nhất, chỉ có xui xẻo hơn, Nhan Đàm không ngờ rằng chút rắc rối nhỏ này vẫn cuốn nàng, Đường Châu với cả Dư mặc vào những gian truân trùng trùng trên con đường đi tìm thần khí thượng cổ, càng không ngờ rằng tự đây, phần đa đau yêu đương trong thừa khứ tưởng như đã trở nên chôn vùi vĩnh viễn lúc này lại sống lại, bắt nạt doạ cướp đi niềm hạnh phúc của hiện nay tại.

* * * * *

Một ngày thời xưa đó, nơi thiên cung hun hút chín tầng trời, có đôi tứ diệp hạm đạm tuy nhiên sinh thành lập và hoạt động bên bờ Dao Trì, một bông sở hữu tên Chỉ Tích, một bông tên Nhan Đàm. Chỉ Tích thông minh, vơi dàng, cẩn trọng, chu đáo. Nhan Đàm nghịch ngợm, bướng bỉnh, quậy phá. Người vợ không thích học tập chỉ say đắm rong chơi, không yêu thích đọc sách chỉ say đắm trêu chọc bé cá của Nam rất tiên ông. Ấy vậy mà hoa lá ương bướng đó lại sớm vướng đề xuất lưới tình.

Cuộc chiến tiên ma nổ ra, thiên giới giành thành công nhưng yêu quý vong vô số. Ứng Uyên thần quân uy phong lẫm liệt một thời nay cần lay lắt qua ngày trong thân xác tàn tạ. Đôi đôi mắt bị mù, khung người bị độc dược giày vò, hằng ngày trôi qua là một trong những ngày đày ải. Mà lại một Ứng Uyên thất ráng lại khiến trái tim Nhan Đàm rung động. Nữ giới yêu Ứng Uyên. Vày hắn, nàng hoàn toàn có thể bứt từng cánh hoa để giúp hắn trị độc. Vì chưng hắn, hình phạt đốt domain authority róc thịt cô bé cũng chịu đựng được. Vì chưng hắn, thanh nữ nguyện cần sử dụng nửa trái tim của tứ diệp hạm đạm để chữa dịch cho hắn. Cũng đều có sao đâu, mặc dù sao cả trái tim này cũng nguyện trao mang lại hắn rồi. Người khác rất có thể nghĩ Nhan Đàm ngớ ngẩn ngốc. Tuy nhiên Nhan Đàm trước giờ có chú ý ánh mắt, suy nghĩ của bạn khác bao giờ. Nàng luôn luôn chỉ làm phần đông gì nàng ý muốn làm. Nàng chưa từng yêu và giờ người vợ đã yêu một lần thì hi sinh toàn bộ vì hắn tất cả gì nhưng đáng tiếc.

Nhưng đến cuối cùng, hoa rơi hữu ý nước chảy vô tình. Đôi mắt của Ứng Uyên vẫn khỏi. Dẫu vậy hắn không nhận ra nàng tốt dù nhận biết cũng vờ như không nhận ra? mặc dù thế nào cũng không còn đặc trưng nữa. Một nửa trái tim của Nhan Đàm đang dâng mang đến hắn, nửa còn lại cũng tương tự trầm hương chỉ từ lại chút tro tàn. Nhan Đàm từ vứt tiên thể, gieo mình xuống cái luân hồi. Hầu như tưởng từ bỏ đây có thể cắt đứt tơ tình nào ngờ linh hồn bị tổn hại của Nhan Đàm long dong bên loại Dạ Vong Xuyên mang đến hơn tám trăm năm. Đến khi thoát ra, Nhan Đàm đã hết là Nhan Đàm của ngày xưa.

Chỉ có điều, Nhan Đàm trù trừ rằng khi nữ còn sẽ lạc hướng bên bờ Vong Xuyên, gồm một con cá bé dại ngốc nghếch vẫn đã ở trong váy đầm sen của Nam rất tiên ông ngóng hóng nàng. Hắn ngóng chờ một nữ tiên hoa đần ngốc đắm say chơi mang đến chọc phá hắn, gọi sách đến hắn nghe. Tiên hoa đó khinh ghét lắm tuy vậy hắn vẫn ngóng đợi nàng. Ngờ đâu một đợt đợi này lại là đợi cả đời. Bé cá bé nhỏ cuối thuộc cũng đến ngày bao gồm thân xác. Không chần chừ, không bởi dự, rời khỏi thiên giới, hắn đi tìm nàng…

* * * * *

Thế gian tất cả muôn vàn vẻ bên ngoài yêu. Gồm kẻ lúc yêu nguyện dâng hiến trọn vẹn cho người mình yêu, đồng ý mọi đau khổ để fan ấy được niềm hạnh phúc mà không yêu cầu hồi báo. Bao gồm kẻ thì chỉ lẳng lặng cơ mà yêu, bên bạn ấy chở che, chắn những sóng gió, để người ấy cảm thấy được tình cảm của mình, chưa lúc nào ép buộc. Gồm kẻ lại lừng khừng yêu, cho đến lúc nửa kia của mình đã thực thụ rời xa thì mới có thể biết xúc cảm ấy đó là động lòng.Trầm vụn mùi hương phai là một câu chuyện nhiều năm về một hành trình dài đẵng đẵng thuộc với phần nhiều tình yêu dai dẳng của nhì nhân vật chính và những nhân thiết bị phụ.Nhan Đàm là 1 thiên tiên vô ưu, nghịch ngợm của tiên giới. Thanh nữ trót đem lòng yêu thương Ứng Uyên đế quân giữa những tháng ngày bất minh nhất của đế quân. Hẳn đề nghị gọi là black tối theo như đúng cả nghĩa black và nghĩa bóng: sau trận giao tranh Ứng Uyên đã bị mù, bị huỷ dung, bị hỏa độc tra tấn.Nàng lặng lẽ ở bên chăm sóc, cùng chuyện trò và an ủi tâm hồn Ứng Uyên. Thiếu phụ nguyện dùng khung hình của chủ yếu mình, hoa và tim của hạm đạm, có tác dụng thuốc trị lành lốt thương cho tất cả những người ấy. Nàng đồng ý gánh hình phân phát trên thiên hình đài cơ mà không một lời ân oán thán.Nhưng hình phạt ấy làm sao có thể đau buồn bằng vấn đề Ứng Uyên không nhận thấy nàng, ko thấu cảm xúc của nàng, hiểu lầm nàng. Đau đớn ấy khiến cho nàng chuẩn bị sẵn sàng từ quăng quật tiên tịch, khiêu vũ xuống Thất nắm luân hồi, nhằm rồi trơ trẽn như cô hồn dã quỷ, long dong suốt 800 năm tại chiếc Vong Xuyên địa điểm Minh phủ.Dư Mặc, nguyên thân là con cá Cửu Kỳ của Nam rất tiên ông. Hắn gặp Nhan Đàm từ những ngày vẫn còn đó chưa hoá thành người. Xúc cảm của hắn so với nàng từ thù ghét dần trở buộc phải vấn vương, lưu luyến mỗi lần gặp mặt.Từ bao giờ hắn lại sở hữu cái cảm xúc tự ti đến gắng khi thấy phái nữ vui vẻ cười cợt nói mặt vị đế quân cao cao trên thượng kia? Hắn ngóng trông mang đến ngày hắn hoàn toàn có thể hoá thành người để sánh bước mặt nàng. Ấy cố gắng mà mang lại một ngày ngóng mãi đợi mãi chẳng thấy đàn bà đâu. Thế ra hắn vẫn lờ lững một bước, thiếu nữ đã vô vọng về tình yêu nhưng rời quăng quật thiên giới. Hắn vẫn mất thiếu phụ vĩnhviễn rồi ư?
Hàng trăm năm đang trôi qua, mọi tưởng hắn đã quên dung nhan của nàng, ấy vậy cơ mà ngày chạm mặt lại, chỉ bằng cái liếc mắt, hắn đã nhận ra nàng. Hắn giữ chị em lại bên mình, sử dụng tấm thực tình mà đối đãi với nàng. Hắn bao dung và tha vật dụng cho phần nhiều lỗi lầm của nàng.

* * * * *

Bầu trời vừa giũ sạch mát tuyết. Tịch dương bên đường chân trời đỏ rực như quả ước lửa, lớp tuyết mỏng tanh bên rìa sông cũng được mạ một red color nhàn nhạt, trông thực đẹp mắt.Hồ Mãn lảo đảo bước tiến trên nền đất tủ đầy tuyết, trên phần đa nơi hắn đã đi qua máu tươi nối thành một vệt dài. Hắn là một trong đại đạo tặc giờ đồng hồ ác đồn xa, tuy thế lại bị trúng kế thân lúc đang thăm dò nhỏ mồi, rơi vào cảnh kết cục thua thảm như bây giờ. Hắn buông bỏ một hơi thở dài, xé toạc một mảng gấu áo, ngồi xổm xuống băng lòng cẳng bàn chân lại. Bị truy tìm ba ngày cha đêm, đôi giầy lụa sớm đã biết thành những bụi gai với đất đá trên núi ép rách, nhì chân hắn vừa lạnh lẽo cóng vừa nhức âm ỉ, e là đã bị bỏng tuyết.Hắn vừa đói vừa khát, lờ lững đi về phía bờ sông. Vào mùa này hy vọng bắt được một bé cá tươi e không hẳn việc dễ ợt gì. Thế nhưng với công phu ko tồi của tên đại tặc hắn đây nhưng nói, hẳn cũng không hẳn quá cạnh tranh khăn. Hắn sờ sờ túi áo, trên tín đồ chỉ bao gồm một chiếc khăn tay cùng vài mẩu bội nghĩa vụn, không thể có que tấn công lửa.Không tất cả que tấn công lửa, nghĩa là dù hắn tất cả bắt được cá đi nữa, cũng chỉ hoàn toàn có thể ăn sinh sống nuốt tươi. Trường hợp là ngày thường, hắn tuyệt đối hoàn hảo sẽ không chịu đựng phải gian khổ như vậy, nhưng giờ lại đang là cơ hội hắn đói rét thê thảm như bé chó hoang không nhà, những tia sáng ước sinh trỗi dậy vào mắt, hắn đang không thể quản ngại nhiều vậy nên nữa rồi.Hồ Mãn khập khiễng bước tới mặt bờ, vẫn định cởi bỏ ngoại bào lội vào lòng sông thì thình lình nghe thấy có tiếng nước rượu cồn khe khẽ. Trường đoản cú trong bãi sậy từ thời điểm cách đó khoảng nhị mấy bước chân lộ ra một phần hai thân thuyền, một thiếu phụ tử người khoác y sam màu xanh lá cây lục nhạt đang nửa quỳ nửa ngồi bên trên đuôi thuyền, nhúng một mẫu khăn tay vào nước sông vò rửa, hoàn thành lại vớt lên, vậy khô. Nhị ống ống tay áo phất nhẹ, nhằm lộ phía bên trong một đôi cổ trắng tay muốt không chút tì vết.Hồ Mãn nhị mắt long lên, cảnh giác quan sát quanh. đầy đủ kẻ vây bắt hắn đã biết thành cắt đuôi vứt lại phía sau, nơi hoang đánh dã địa bờ sông Lan Khê này, làm cái gi còn lốt tích nào của fan sinh sống. Hắn khom lưng, nhàn hạ tiến ngay gần tới chiến thuyền nhỏ. Nàng tử sẽ quỳ trên đuôi thuyền tê lại không hề mảy may cảm hứng được tất cả người sắp tới gần, cô bé lấy một lớp ngoại bào tự trong chiếc chậu gỗ sau lưng mình bỏ vào nước, ban đầu giặt giũ....