Chuyện tình sông hương là bài gì, just a moment

-

Sông hương thơm xứ Huế từ bỏ bao đời vẫn miệt mài đem các dòng tung góp vào văn hóa truyền thống Việt, một trong các đó đó là những chiến thắng thơ về sông Hương để đời.

Bạn đang xem: Sông hương là bài gì

Nhắc mang đến xứ Huế mộng mơ, bạn ta quan trọng không nói đến dòng sông hương trữ tình. Không chỉ là làm nao lòng du khách mỗi khi dừng ở cố đô Huế, sông hương còn khiến bao rứa hệ nhà văn, bên thơ say đắm. Cùng xuôi về xứ Huế qua những bài xích thơ về sông hương trong tuyển tập sau đây nhé.

1. Những bài bác thơ về sông Hương tuyệt nhất

Sông hương được ví như “ngọc bích của cố gắng đô Huế”, do lẽ này mà nhiều thi nhân sẽ chắp bút viết về dòng sông mộng mơ này trường đoản cú bao đời nay. Từng gồm nhà văn phân tích rằng, sông Hương là một dòng sông không bao giờ lặp lại, qua đó mỗi thi nhân đều tìm được cho mình hầu hết cảm hứng riêng lẻ về loại sông này. Những bài thơ về sông Hương hầu hết khoác lên những ẩn ý khác nhau, khi ảm đạm khi vui, khi dìu dịu sâu lắng.

1. 1Chơi thuyền trên sông mùi hương (1989) – tác giả Đồng Đức Bốn

Tình yêu trong những khi ngẩn ngơ
Bỗng dưng vớ được câu thơ làm thuyền
Bấy giờ vừa thời điểm trăng lên
Thuyền tôi chính giữa bốn mặt chuông chùa
Bấy tiếng sóng cứ ru đưa
Làm thuyền tôi đắm sao không đắm thuyền

1. 2Cảnh hương thơm Sơn - người sáng tác Bà huyện Thanh Quan

Đệ tốt nhất nam thiên ấy cảnh này,Thuyền nan đón khách mái chèo lay.Hai mặt quả núi lồng hương suối,Bốn khía cạnh hoa nghìn rủ bóng cây.Cửa Phật lơ thơ tầng đá dãy,Chùa tiên mênh mông khói hương thơm bay.“Nam vô” giờ đồng hồ dậy thưa è tục,Non nước Bồng Lai new thấy đây!


1.3Chiều hương thơm Giang (1981) – người sáng tác Nguyễn Khoa Điềm

Sau chiều nay, còn giờ chiều khác nữa,Có thể mây cao, hoàn toàn có thể nắng vàng,Cơn gió thổi những buổi chiều chưa tới
Tóc bao tín đồ bay rợi cả ko gian...

Nhưng chiều nay, nhỏ bò gặm cỏ,Bên dòng sông, như không biết chiều tan.Tôi cùng với nó im im, bè bạn
Mắt nó nhìn dìu dịu nước hương Giang.

Những buổi chiều, những buổi chiều quê hương,Tôi vẫn sống và tôi không được sống,Nhưng chiều nay, vô tình trong nắng muộn,Mắt tôi chú ý trong suốt nước mùi hương Giang...

1.4Đêm khuya từ tình với sông hương – người sáng tác Hàn mang Tử

Bây giờ chỉ gồm đôi ta
Bao nhiêu chổ chính giữa sự Hằng Nga biết rồi
Thủa nước non mang đến hồi non nước
Sông hương thơm đành xuôi ngược đông tây
Soi lòng chỉ tất cả đám mây
Đám mây phú quý đa số ngày lao đao
Sao phương diện sông xanh xao ra dáng
Sao tình sông lai nhẵn khôn ngăn?
Vì ai lắm nỗi cất chan
Hay còn ngóng khách quá giang một lần
Này demo hỏi, thuyền nan thả lá
Thuyền ai trên đây nấn ná bấy lâu?
Mặc ai khanh tướng công hầu
Không thèm bình thường đỉnh, lưng bầu gió trăng
Sao trời đất thanh minh ra thế?
Sao mưa nguồn chớp bể luôn đêm?
Trong thành yến ẩm vui thêm
Tiếng ca lanh lảnh lọt rèm rèm thưa
Sông hương thơm hỡi, xuân vừa tơ liễu
Cả trăm hoa hàm tiếu nhởn nhơ
Vì đâu nước chảy lững lờ
Hay cho cầm cố sự cuộc cờ chiêm bao
Ghét xa mã nao nao uốn nắn khúc
Giận thời gian những lứa xuân xanh
Nhà ai nhảy năm canh
Hơi men nồng nàn dưới thủ đô xưa
Sao tức về tối trôi bừa đi mãi
Chẳng bi thảm nghe cô lái thở than“Thuyền em đậu bến hương Giang
Chờ người quân tử lỡ làng tình duyên”Thuyền âm thầm nằm lặng với bóng
Nước sinh sống xuôi dợn sóng bến thuyền
Trong thành ngủ chết nhỏ đen
Khoá xuân quăng quật lỏng mang đến then chẳng gà
Hãy trông thử đền rồng đài dinh thự
Dấu xưa, xưa tình tứ làm cho sao
Ô hay! Sóng tung dạt dào
Chiếc thuyền vô định tạc vào bến mê
Sao trai gái đi về trong mộng
Mà sông hương chẳng đụng niềm riêng
Trong thành nhằm lạnh mùi hương nguyền
Tiếng con kê gáy nguyệt trơn giềng còn say.

1.5Tiếng hát sông hương thơm (1938) – tác giả Tố Hữu

Trên mẫu Hương Giang
Em buông mái chèo
Trời trong veo
Nước trong veo
Em buông mái chèo
Trên mẫu Hương Giang.

Trăng lên trăng đứng trăng tàn
Đời em ôm mẫu thuyền nan xuôi dòng
Thuyền em rách nát
Mà em chưa chồng
Em đi với chiếc thuyền không
Khi mô vô bến rời loại dâm ô!Trời ơi em biết lúc mô
Thân em hết nhục dày vò năm canh.Tình ôi gian sảo là tình
Thuyền em rách rưới nát còn lành được không?

- Răng không, cô bé trên sông
Ngày mai cô đã từ trong cho tới ngoài
Thơm như hương nhuỵ hoa lài
Trong như nước suối sớm mai giữa rừng
Ngày mai gió bắt đầu ngàn phương
Sẽ chuyển cô cho tới một vườn cửa đầy xuân
Ngày mai trong nắng nóng trắng ngần
Cô thôi sinh sống kiếp đày thân giang hồ
Ngày mai bao lớp đời dơ
Sẽ chảy như đám mây mờ đêm nay
Cô ơi tháng rộng lớn ngày dài
Mỏ lòng ra đón sau này huy hoàng
Trên loại Hương Giang…

2. Những bài bác thơ về sông Hương với Huế

Sông hương xứ Huế là sự việc giao thoa thân quá khứ và hiện đại, dung hòa đặc thù của văn hóa truyền thống cuội nguồn kết phù hợp với văn hóa con fan Huế tạo cho nét đặc biệt quan trọng không ở đâu có được. Những bài thơ về sông mùi hương phần nào hiến đâng tô điểm, lưu giữ giữ nét xinh đặc trưng của xứ kinh Kỳ.

2.1Trên mẫu sông hương – Doãn Kim Oanh

Đến Huế anh sẽ làm vua
Em làm ái thiếp mang lại vừa một đôi
Thuyền rồng nhì đứa dạo chơi
Sông hương thơm xanh biếc núi ngồi thông reo.Hoàng hôn buông tím miền yêu
Vua quên cả buổi thiết triều hôm nay
Tiếng chuông Thiên Mụ đâu đây
Giật mình tỉnh mộng gió lay mạn thuyền

2.2 Núi Ngự, sông hương thơm – tác giả Nam Trân

Anh đã đi vào Huế rồi,Anh sẽ biết Huế chưa?
Ví đang biết Huế rồi
Thì đã hiểu Huế chưa?
Hiểu rồi cũng tưởng là chưa,Mà chưa nào biết rằng chưa hay rồi.Ra đi lòng những bồi hồi,Biết chăng? Chẳng biết rằng rồi xuất xắc chưa.Huế tôi, cảnh đẹp như mơ,Đế đô là một trong bài thơ muôn vần.Tay tiên cho dù nắn cây bút thần
Cũng đành bỏ lắm đều phần thanh tao.Ngự Bình như thấp, như cao,Nhạt màu sắc mây móc, đượm màu cỏ hoa.Gió đờn, thông dịp, chim ca,Hoạ vần thoáng một vài ba khúc tiêu.Hương Giang: cô nàng mỹ miều,Tấm thân bay bổng láy chìu nhởn nhơ,Trời xuân rải trơn dương tà:Dưới hoa óng ả một vài đái thơ.Đêm thu trăng tỏ nước mờ,Chiếc thuyền nhỏ xíu tí bên bờ cỏ hoen;Điệu đờn vút tận cung tiên,Ung dung tỏa nhẹ xuống miền nhân gian
Ru hồn một giấc sở hữu mangÊm như phương diện nước hay mộng đè biếng trôi.Anh search cảnh lịch đến chơi
Thì anh đang hiểu Huế rồi hay chưa?

2.3 Sông hương chiều nhạt nắng nóng - tác giả Vũ Nguyên Đạt

Ta trở về viếng thăm Huế mộng mơ
Câu thơ ai thả thung dung trên sông
Nghe mênh mang, thổn thức lòng
Con thuyền buông lái giữa loại Hương Giang.


2.4Nỗi bi thảm sông hương thơm – tác giả Đặng Minh Mai

Đò trôi tránh bến một chiều
Sông Hương nhức thắt tim yêu thương bao ngày
Gió xạc xào khóc trên cây
Cầu Tràng tiền nghẹn vơi đầy nhớ thương
Bóng ai xa tít dặm trường
Để ai nhung nhớ má hường hây hây
Lời yêu em hẹn còn đây
Chiều ni lời ấy theo mây gió rồi
Chùa Thiên Mụ cũng bồi hồi
Còn đâu nhanh chóng tối chung đôi nguyện cầu
Bây chừ biết nói gì đâu
Bến Vân lâu cũng đau khổ xót xa
Chiều nay con đường phố anh qua
Bước từng bước một nặng tưởng là kim châm
Đông về mưa đổ lâm thâm
Tái tê ruột gan lâm râm nỗi sầu
Sông hương vò trán bứt đầu
Dòng châu lã chã vày câu chia lìa
Đò trôi trôi mãi chẳng về
Cô đối chọi bến ngóng lê thê nỗi buồn.

2.5 Chiều sông hương – tác giả Lê Hoàng

Nắng đá quý khẽ lướt trên sông
Thôn quê sương tỏa dập dềnh theo mây
Con đò đậu bến chiều nay
Vu vơ ngọn gió lay lắt sóng trào

Vẳng nghe câu hát ngọt ngào
Ru chiều êm ái, lời trao dịu dàng
Hồn quê đậm nét thu sang
Ngẩn ngơ các cái lá vàng bay bay

Hai bờ in bóng sản phẩm cây
Nước xanh thêm biếc hoà mây lững lờ
Cảnh chiều, đẹp quá yêu cầu thơ
Sông Hương vơi mát, tôi chờ cách em.

2.6 mùi hương Giang tình yên – tác giả Phú Sĩ

Anh vẫn hỏi rằng
Có bắt buộc Huế yêu thương thương
Tắm nước sông Hương mang lại tóc em xanh màu sắc theo năm tháng
Con sóng vơi đầy … bến xưa còn ghi nhớ mãi
Nhung nhớ chữ tình đời đò dọc trôi xa

Sông tung êm đềm
Như một bạn dạng trường ca
Dịu dàng đại ngàn say mê bao ghềnh thác
Em buông mái chèo xuôi loại đêm trăng mãn
Rung cảm nghẹn ngào nữ tính bóng đỗ quyên

Ráng hoàng hôn chiều
Nhuộm bóng khúc sông xanh
Quyến luyến bước đi phiêu bạt kẻ lữ hành
Thuyền lử đử trôi ý muốn manh màn sương lạnh
Vang điệu trầm buồn mỏng dính mảnh khúc nam ai.

Xem thêm: Hoạt huyết trầm hương 30 viên x 3, an cung trầm hương hoàng đế hàn quốc hộp 30 viên

2.7 Sông mùi hương – Tác giả: Vũ Dung

Một lần anh cho Huế thơ
Gặp cô bé đẹp say mơ giấc nồng
Sông Hương gợi cảm lạ lùng
Em choàng tỉnh giấc ngượng ngùng quan sát tôi
Dáng em mượt mà quá thôi
Thân cong uốn lượn say rồi mắt anh
Trong xanh ánh mắt long lanh
Trăm hương hoa cỏ ôm xung quanh miền bờ
Nước em chậm rãi bám hờ
Thuyền trôi mái dịu anh chờ môi em
Hương em là lạ không quen
Dáng em trầm mặc say mèm tim anh
Em là bức họa màu xanh
Là thơ là nhạc ngọt lành mùa yêu
Thuyền anh chao đảo liêu xiêu
Dòng em nâng vơi một chiều Huế thơ
Tiếng chuông Thiên Mụ đổ giờ
Giật bản thân em ngỡ ngoài khơi thuyền anh
Sông em ôm gọn quách thành
Em là dải lụa màu xanh da trời dịu dàng.

2.8Hò thuyền sông hương - tác giả Khách Du Lãng

Sông mùi hương nước tan lững lờ
Đôi bờ rủ bóng ảo tưởng ảo huyền
Xuôi dòng ngắm cảnh du thuyền
Ta như lạc cõi thần tiên phiêu bồng
Điệu hò vang vọng trên sông
Trời xanh gió mát rập ràng mây trôi
Triền sông trải bên dưới chân đồi
Thuyền kia nhẹ lướt ta ngồi hát ru
Ta hát khúc hát mùa thu
Tím thương ngân vọng lời ru mặn nồng
Thướt tha áo tím bến sông
Khoe duyên gái Huế má phấn kiêu sa
Sông hương thơm núi Ngự đậm đà
Ngàn năm vang khúc hò ca duyên tình
Ai ơi ! Qua xứ Huế mình
Để thương nhằm nhớ thắm tình thủy chung!

2.9Xanh mãi hương Giang - tác giả Giang Hồng

Ngày tuổi nhỏ dại tôi vẫn hay hỏi Mạ
Sao nước cái Hương lại xanh ngát màu sắc mơ
Mạ ôm tôi vào lòng vuốt mái đầu lơ thơ“Nước sông mùi hương xanh vì chưng chảy qua trái tim của Huế ”Hình như lần như thế nào tôi cũng không thể tinh được như thếTrái tim Huế nơi mô nhưng Mạ nhắc bao lần .Nơi cong cong 12 nhịp ngôi trường Tiền
Hay ngoằn ngoèo tường rêu che quanh Thành nội.Sông mùi hương lượn qua tuổi trẻ tôi như một vệt hỏiƯớc mơ xanh ở đâu tôi mải miết đi kiếm ?
Bao nhiêu năm tha phương mỏi dấu chân chim
Ngày quay trở lại đứng lặng mặt dòng trôi lờ lững.Mái tóc Mạ giờ bạc màu mây trắng
Trăng Vỹ Dạ khuyết sau rất nhiều hàng ca
Nhặt mẫu lá ngô đồng quà úa sẫm màu
Đếm ngược xuôi trên sợi chỉ tay nhọc nhằn năm tháng.Mạ lại ôm tôi vào lòng yên lặng
Ngước ánh mắt lên thấy đôi mắt Mạ xanh
Con đọc rồi nước hương thơm Giang trong lành
Vì tan qua tấm lòng Mạ phải xanh màu quê hương xứ sở.

2.10Bên dòng Hương Giang - tác giả Phạm Ngọc Sách

Lại về phía trên sau bao ngày xa cách
Ta lưu giữ nhiều, lưu giữ lắm Huế yêu thương ơi!Dòng sông mùi hương êm ả, nhẹ nhàng trôi
Gió vi vút khẽ luồn qua kẽ lá.Nước nhuộm domain authority trời, sao mà xanh ngắt quá!Ven nhị bờ, sóng dào dạt đầy vơi.Ta bâng khuâng search giọt nắng tiến thưởng rơi
Trên áo tím của tín đồ em gái Huế.Ôi giọng nói, sao mà yêu cho thế!Cứ dịu dàng, âm thầm đến cùng anh.Câu hò xưa còn vọng bên dưới chân thành
Đêm sông Hương, bên trên thuyền nghe em hát.Hôm nay gặp đây giữa trời mây chén ngát
Huế vẫn yêu thương kiều, ấm áp quá em ơi!Anh tách đi mà lại nhớ mãi ko nguôi
Dòng mùi hương giang và bóng người em gái Huế!.

3. Đôi nét về sông Hương

Sông hương hay còn gọi là dòng hương thơm Giang rã qua trung tâm tp Huế và những huyện, thị làng thuộc tỉnh thừa Thiên – Huế. Loại sông Hương tất cả hai mối cung cấp chính, mối cung cấp từ dãy núi ngôi trường Sơn. Sông Hương thuộc núi Ngự từ lâu đã trở thành một hình tượng của nắm đô Huế, xung quanh năm chảy hiền đức hòa quanh tp Huế, làm tăng lên vẻ đẹp dịu hiền đức của mảnh đất xứ kinh Kỳ.

“Ai ra xứ Huế thì ra
Ai về là về núi Ngự
Ai về là về sông Hương
Nước sông hương thơm còn vương chưa cạn
Chim núi Ngự tìm chúng ta bay về''

(Lời bài bác hát: Ai ra xứ Huế - nhạc sĩ Duy Khánh)

Nguồn nơi bắt đầu của tên gọi sông Hương xuất hiện thêm từ xa xưa, khi mẫu sông chảy trải qua không ít cánh rừng thảo mộc, mang theo hương thơm của cỏ cây hoa lá. Lúc vào tp Huế, mẫu sông mang một mùi thơm tự nhiên cần từ đó cái thương hiệu sông hương ra đời.

Nằm giữa thành phố Huế, mẫu sông mùi hương vào mỗi thời điểm trong ngày đông đảo mang đều vẻ đẹp riêng. Giả dụ một lần cho với xứ Huế, đừng bỏ qua cơ hội trải nghiệm những hoạt động thú vị mặt bờ sống mùi hương như du thuyền trên sông, nghe ca Huế trên thuyền long hay ngắm nhìn và thưởng thức sông Hương bên cầu Tràng Tiền.. Vớ cả nét đẹp này đều tạo sự một xứ Huế thật phải thơ cùng êm ả.

Xứ Huế khét tiếng với sự trầm mặc, với các điều bình yên. Nhưng để gia công nên đường nét Huế thì không thể thiếu đi size cảnh bắt buộc thơ, trữ tình từ dòng sông Hương. Những bài thơ về sông hương thơm được tiếp diễn từ thừa khứ cho hiện tại. Với nếu sông mùi hương vẫn im bình như vậy thì chắc chắn rằng rằng thơ về sông Hương vẫn còn mãi, luôn sống mãi với thời gian.

TTH - v
Nhà văn Hoàng phủ Ngọc Tường sinh ngày 9 mon 9 năm 1937, quê Triệu Long, Quảng Trị, vừa rồi đời tại thành phố hồ chí minh ngày 24 mon 7 năm 2023.

Lãnh đạo, nghệ thuật sĩ, công chúng mến mộ tưởng nhớ bên văn Hoàng tủ Ngọc Tường với nhà thơ Lâm Thị Mỹ Dạ
Hoàng lấp Ngọc Tường sẽ “về ngủ bên dưới khung trời cỏ hoa”Vĩnh biệt nhà văn hóa Hoàng đậy Ngọc Tường
Nhà văn Hoàng lấp Ngọc Tường qua đời


*
*
*
");this.closest("table").remove();">
*
Nhà văn Hoàng phủ Ngọc Tường. Ảnh: Gia đình cung cấp 
Anh từng dạy học, tham gia trào lưu học sinh, sinh viên kháng chiến chống mỹ và chính quyền Sài Gòn, đòi độc lập, thống duy nhất Tổ quốc. Anh từng chuyển động ở chiến quần thể Trị Thiên, làm cho Tổng thư ký kết Liên minh những lực lượng dân tộc, dân chủ và hòa bình thành phố Huế. Anh từng làm Tổng biên tập Tạp chí cửa Việt (Quảng Trị).

Nhà văn Hoàng bao phủ Ngọc Tường là tác giả: Ngôi sao bên trên đỉnh Phu Văn Lâu (bút ký, 1971); Những vệt chân qua thành phố (thơ, 1976); Rất nhiều ánh lửa (ký, 1979); Ai đánh tên cho loại sông (bút ký, 1986); Bản chúc thư cỏ lau (truyện ký, 1986); Người hái phù dung (thơ, 1992); Hoa trái quanh tôi (bút ký, 1995); Ngọn núi ảo ảnh (bút ký, 2000); Miền gái đẹp (nhàn đàm 2001); Trịnh Công Sơn, cây đàn Lya của hoàng tử Bé (bút ký, 2005)… Anh đoạt giải thưởng Hội bên văn vn năm 1980 cùng với tác phẩm Rất nhiều ánh lửa, tặng ngay thưởng văn học Ủy ban toàn quốc Liên hiệp những Hội Văn học tập nghệ thuật nước ta năm 1999 với tập cây bút ký Ngọn núi ảo ảnh, phần thưởng Nhà nước về văn học thẩm mỹ năm 2007.

Sông hương thơm như một cô nàng đẹp được nhiều người say mê. Trong số những người tình tri kỷ cùng thủy chung với sông Hương chính là nhà văn Hoàng bao phủ Ngọc Tường. Rất có thể xem thiên cây viết ký Ai đã đánh tên cho loại sông là “tiếng lòng” của nhà văn dâng khuyến mãi người tình mà nhà văn yêu một biện pháp say đắm. Trong suốt thiên bút ký này, bên văn Hoàng phủ Ngọc Tường khi thì đối chiếu sông mùi hương với cô gái Di-gan, cùng với Kiều; khi thì nhân biện pháp hóa sông Hương: “dịu dàng cùng trí tuệ”, “nằm ngủ mơ màng”... “Trăm năm tính cuộc vuông tròn - nên dò cho tới ngọn nguồn, lạch sông” (Nguyễn Du), Hoàng Phủ vì yêu sông Hương bắt buộc đã lặn lội, trèo đèo, quá suối lần mang đến ngọn nguồn loại sông để tìm hiểu, quan sát và công ty văn ngạc nhiên bắt gặp người tình của mình vào dòng tuổi “xuân xanh xê dịch tới tuần cập kê” không y như nàng Kiều “âm thì thầm trướng rủ, màn che” mà là một bạn dạng trường ca của rừng già, rần rộ giữa bóng cây đại ngàn, mãnh liệt qua phần nhiều ghềnh thác, cuộn xoáy như cơn lốc vào đều đáy vực túng thiếu ẩn, và cũng có những lúc nó trở nên nữ tính và say đắm trong số những dặm nhiều năm chói lọi màu đỏ của hoa tử quy rừng. Thân lòng ngôi trường Sơn, sông Hương đã sống một nửa cuộc đời của mình như một cô gái Di-gan phóng khoáng với man dại. Đây là bí hiểm đầu tiên của dòng sông được nhà văn xét nghiệm phá. Nhị nét tính cách trái chiều của sông Hương: nữ tính và mãnh liệt đã hình thành “giữa lòng ngôi trường Sơn”, “dưới bóng mát đại ngàn” như vậy nhưng đã mấy ai biết?

Trong nhì nét tính giải pháp ấy thì nét êm ả dịu dàng của sông hương chỉ được nhà văn triệu tập làm rất nổi bật ở vóc dáng quyến rũ và bước đi khoan thai, dìu dịu của “nàng”: vừa thoát ra khỏi vùng núi, sông Hương đã chuyển mẫu một phương pháp liên tục, vòng đông đảo khúc quanh đột nhiên ngột, uốn bản thân theo phần lớn đường cong thiệt mềm. Và: sông hương thơm khi đi qua thành phố đã trôi đi chậm, thật chậm, cơ hồ chỉ với là một mặt hồ yên tĩnh. Nét vơi dàng được tác giả đặc tả qua hình hình ảnh dòng sông như một cô gái đẹp “nằm ngủ gặp ác mộng giữa cánh đồng Châu Hóa đầy hoa dại”. Sự vơi dàng chỉ cần nhìn nhìn là rất có thể nhận ra đều tính giải pháp mãnh liệt của cái sông thì yên cầu phải gồm sự nối tiếp thật tận tường về lịch sử dân tộc và văn học new phát hiện nay được.

Nhà văn ngược chiếc quá khứ và hình dung sông Hương đã hành động oanh liệt đảm bảo biên giới phía nam của tổ quốc Ðại Việt qua phần đông thế kỷ trung đại. Cầm kỷ XVIII, nó quang vinh soi bóng tởm thành Phú Xuân của hero Nguyễn Huệ; nó sinh sống hết kế hoạch sử bi thảm của nỗ lực kỷ XIX cùng với máu của các cuộc khởi nghĩa, và từ đấy sông Hương đang đi tới thời đại cách mạng tháng Tám bởi những chiến công rung chuyển… Tính phương pháp mãnh liệt ấy của sông mùi hương “chợt nhiên hùng tráng lên như tìm dựng trời xanh trong khí phách của Cao Bá Quát”. Phải nhạy cảm và sắc sảo đến nấc nào, phải hiểu rõ sâu xa sông Hương tới cả nào, Hoàng bao phủ Ngọc Tường mới biểu đạt được nỗi lòng thầm kín của sông hương với thành phố Huế thân yêu một bí quyết lãng mạn và tài tình đến như thế. Bên văn so sánh cặp người thương này cùng với cặp người thương lý tưởng của truyện Kiều: tìm kiếm với đuổi bắt, hào hoa và đam mê, thi ca cùng âm nhạc, cùng cả hai cùng gắn bó với nhau vào một tình yêu muôn thuở. Chỉ sang một khúc quanh, một mặt đường cong từ cồn Giã Viên, sang mang đến cồn Hến đơn vị văn có thể lắng nghe: như một giờ đồng hồ “vâng” ko nói ra của tình yêu...

Theo Hoàng bao phủ Ngọc Tường thì còn rất có thể cảm dấn điều đó bằng thị lực với: trăm ngàn ánh hoa đăng dập dềnh vào đều đêm hội rằm tháng Bảy từ điện Hòn chén trôi về, qua Huế đột nhiên ngập hoàn thành như hy vọng đi ước ao ở, chao nhẹ trên mặt nước tựa như những vấn vương của một nỗi lòng. Theo công ty văn thì toàn bộ nền âm nhạc cổ điển Huế: đã được sinh thành cùng bề mặt nước của dòng sông này, trong một vùng thuyền làm sao đó, thân tiếng nước rơi cung cấp âm của các mái chèo khuya.

Có thể nói với thiên bút ký danh tiếng này, nhà văn Hoàng bao phủ Ngọc Tường đã bao gồm khá khá đầy đủ vẻ đẹp thiên nhiên Huế, văn hóa truyền thống Huế, con fan Huế một biện pháp cô đọng với giàu chất thơ.