Hội Đồng Hương Là Sao - Nghĩa Của Đồng Hương Trong Tiếng Anh

-

“Đồng hương”, từ bỏ Hán Việt có nghĩa là những bạn cùng buôn bản (đồng tức là cùng; mùi hương nghĩa là làng. Từ bỏ “hương ước” theo nghĩa này chỉ lý lẽ lệ, quy tắc của làng). Vắt nhưng hiện giờ người ta lại gọi sai đi cực kỳ nhiều...

Bạn đang xem: Đồng hương là sao


QĐND - “Đồng hương”, trường đoản cú Hán Việt tức là những tín đồ cùng làng mạc (đồng tức thị cùng; hương thơm nghĩa là làng. Tự “hương ước” theo nghĩa này chỉ phương tiện lệ, quy tắc của làng). Cụ nhưng hiện giờ người ta lại hiểu sai đi khôn cùng nhiều.

Anh chúng ta tôi vừa ra Tết đã nhăn nhó: Trong hai tháng đầu xuân, năm nào tôi cũng phải bao gồm tới tối thiểu 5 cuộc họp tương quan đến đồng hương. Một là họp hội đồng môn cấp cho 2 xóm (cấp 2 tương tự trung học cơ sở hiện nay); hai là họp hội đồng môn cấp cho 3 thị trấn (cấp 3 tương tự trung học phổ quát bây giờ); tía là họp hội đồng hương làng; tư là họp hội đồng mùi hương xã; năm là họp hội đồng hương thơm huyện. Nói ít nhất, là vì tất cả năm họp cả hội đồng loại tộc, và gồm năm lại họp cả đồng hương tỉnh! bởi vậy nếu chiểu theo nghĩa “đồng hương” thì chỉ gồm mỗi cuộc họp “hội đồng hương làng” là đúng nghĩa nhất.

Anh chúng ta tôi vốn ra đời ở thức giấc lẻ, tuy bé nhà bần hàn nhưng nhiều ý chí nên hiện nay đã là kỹ sư công tác tại một viện phân tích đặt trên một thành phố lớn. Một vợ hai con, tuy là phó phòng nhưng mà là dân phân tích nên kinh tế tài chính cũng ko mấy dư dả. Ngoài những phong tị nạnh hiếu hỷ, thăm bạn ốm, cháu đau nơi cơ quan liêu công tác, rồi lại gửi về quê cho tía mẹ, hiếm hoi thì cũng buộc phải gọi là có… lại thêm khoản góp phần cho 4-5 buổi họp đồng hương thơm này thì trái là rất rất đáng ái ngại. Anh bảo ko đi ko được, vì fan ta vẫn bảo thằng này mất gốc, thằng này sinh sống chẳng buộc phải tình nghĩa thôn làng, quê hương, bạn dạng quán gì; thằng này trước đó làm nghề tiến công dậm nay tất cả tí chức tước sẽ lên phương diện ông nọ bà kia… Thôi thì đầy đủ kiểu tín đồ ta gièm pha pha… mà lại đi thì đề xuất họp, họp thì cần “liên hoan”, “liên hoan” thì cần đóng góp… Ấy là chưa kể phải sắp xếp thời gian, gồm năm trùng lịch, buộc phải “chạy sô”!

Mặt tích cực và lành mạnh của “hội đồng hương” thì ai ai cũng thấy, fan cùng làng gặp gỡ nhau, thuộc được nghe mẫu thổ ngữ quen thuộc từ tấm bé, được nghe nhắc về sự thay đổi của quê mình, được rượu cồn viên phân chia sẻ, được khuyến khích giúp đỡ, được đến thăm nhau hàn huyên về rất nhiều dự định tốt đẹp mang đến cá nhân, đến quê hương… Cả năm không gặp mặt nhau vì nôn nả mưu sinh, nhờ có 1 trong các buổi họp mà bằng hữu đông đủ chạm chán gỡ, thực trạng làng xã được nắm bắt khá đầy đủ. Tuy nhiên Tết rồi gồm về cơ mà bận mải với việc nhà lại lo đến gia đình, đồng đội dòng tộc buộc phải cũng chỉ sơ sơ, ni nhờ bằng hữu mới biết tường tận…

Nhưng khía cạnh trái của chính nó cũng dễ dìm ra, là trường hợp họp quá nhiều thì sẽ mất thời gian, mất việc, và… tốn kém. Nhưng rõ ràng nhất là làm cho sống dậy cái tâm lý tiểu nông làng mạc xã đang thâm căn vắt đế từ ngàn xưa. Vị sinh sống cùng canh tác trên mảnh đất của văn minh nntt lúa nước đề nghị cái làng yêu cầu thực sự là một trong những pháo đài được vây kín bởi lũy tre làng. Làng rất lâu rồi là một quốc gia thu nhỏ, fan dân thân quen lệ làng hơn là phép nước (“phép vua thua trận lệ làng”). Vào lũy tre ấy, bạn dân quan hệ với nhau trước là theo tôn ti trơ khấc tự loại tộc, rồi sau nữa new là “trong làng kế bên xã”… Ngày hôm nay, mẫu lối sống ấy được đưa ra bên ngoài thành phố. Ngày xưa “Một fan làm quan lại cả chúng ta được nhờ”, ngày nay không chỉ là “họ” được nhờ nhưng mà cả làng, cả xã, cả huyện, thậm chỉ cả tỉnh giấc được nhờ, tùy vào địa điểm của “quan”. “Thứ độc nhất quan hệ…”, thì sự “móc nối quan hệ” không gì xuất sắc hơn, đỡ tốn nhát hơn là quan hệ tình dục đồng hương. Mà bất kỳ vị “quan” như thế nào cũng đều phải có một quê hương, có một chiếc làng của mình. Vị quan ấy chắc chắn là sẽ buộc phải về làng, thì các lần về chắc chắn cũng buộc phải “đèo bòng” từ bằng hữu mình, cái tộc mình, xóm thôn mình… không nhiều ra là thêm một nhị “mối quan liêu hệ” new ở vị trí mình “làm quan”.

Đồng hương thơm là đáng quý, là thiêng liêng. Họp đồng hương là thiêng liêng, là xứng đáng quý. Nhưng giá nhưng mà họp không nhiều hơn, cùng nhất là trong buổi họp chỉ thuần là những mẩu truyện về quê hương tốt đẹp, chứ không hề có chuyện cục bộ, “địa phương chủ nghĩa”...

WESTMINSTER, California (NV) – Đêm Nhạc tưởng vọng Tháng tứ Đen, vày Hội Đồng hương thơm Quảng Nam-Đà Nẵng tổ chức, ghi đậm nét lòng tin dân tộc cùng tình yêu quê hương của fan dân xứ Quảng, dù đang 49 năm ly hương trên khu đất khách.

*
Toàn ban âm nhạc Quảng Nam-Đà Nẵng đồng ca bài bác “Quảng phái nam Quê Ta Ơi.” (Hình: Lâm Hoài Thạch/Người Việt)

Đồng hương mang đến dự xúc đụng qua phần lớn ca khúc từ tình quê mẹ nước ta và phần đa kỷ niệm ân cần của rất lâu rồi cũ được quay trở lại trong giờ chiều Chủ Nhật, 28 tháng Tư, tại Viện Việt Học, Westminster.


Trước giờ khai mạc, ông Phan Thanh Thắng, member ban tổ chức, nói về ý nghĩa sâu sắc của đêm văn nghệ.

“Sự bi thiết của dân tộc nước ta sau phát triển thành cố vào cuối tháng Tư, 1975, là cả triệu người Việt quá biên, vượt biển để bay khỏi cơ chế bạo tàn của cùng Sản, và có tương đối nhiều nạn nhân chết trong rừng sâu, trên biển cả, cũng vày hai chữ tự do. Với đã có không ít quân, cán, chủ yếu VNCH chết trong cảnh cầm tù của cùng Sản,” ông chiến thắng nói.

Xem thêm: Cần Làm Gì Khi Trầm Cảm Sau Sinh Hiệu Quả Với, Làm Sao Để Vượt Qua Trầm Cảm Sau Sinh

*
Phụ thiếu phụ đồng hương thơm Quảng Nam-Đà Nẵng cho dự Đêm Nhạc tưởng vọng Tháng bốn Đen. (Hình: Lâm Hoài Thạch/Người Việt)

Ông Đoàn Ngọc Đa, hội trưởng Hội Đồng hương thơm Quảng Nam-Đà Nẵng, trung ương tình với đồng hương mang lại dự: “Việt Nam là 1 trong những nước cực kỳ kiêu hùng. Phần đa thế hệ con trẻ từ vào nước cũng như ở hải nước ngoài sẽ tạo ra sự lịch sử. Đối với những người dân Việt ganh nạn cùng Sản tại hải ngoại, họ tuy vẫn già, nhưng lòng tin yêu nước cùng nỗi khổ đau vẫn còn đấy mãi mãi. Vì thế, bọn chúng ra đi với theo quê nhà cùng nỗi đau thương bình thường của dân tộc. Đó cũng là lý tưởng để truyền lại cho bé cháu của bọn họ mai sau.”

Chương trình văn nghệ mở đầu với bài bác “Quảng phái nam Quê Ta Ơi” của núm nhạc sĩ Nhật Ngân, do ban hòa hợp ca Quảng Nam-Đà Nẵng đồng ca. Đây cũng là bài bác nhạc mà tác giả tặng kèm riêng cho phần nhiều đồng mùi hương Quảng Nam, và quan trọng cho Hội Đồng hương thơm Quảng Nam-Đà Nẵng tại Little Saigon.

*
Ban văn nghệ Quảng Nam-Đà Nẵng hợp ca bài xích “Xin Đời Một Nụ Cười.” (Hình: Lâm Hoài Thạch/Người Việt)

Lời ca và đông đảo tiếng hát cùng với lòng yêu quý quê hương, và văn pháp của Nhật Ngân đang diễn tả: “Ai về Duy Xuyên, ai qua Điện Bàn, ai lên Đại Lộc, ai ngược Quế Sơn. Quê tôi kia Quảng Nam-Đà Nẵng, quê tôi đó Tam Kỳ, Hội An. Quê nhà tôi hiện giờ xa xôi quá, bằng hữu trôi dạt bốn phương trời, như chim cất cánh xa vùng trời bão táp, hẹn một ngày về trở lại quê hương.”

Ca sĩ Vũ Anh tiếp diễn với bài bác “Bên Bờ Đại Dương” của nhạc sĩ Hoàng Trọng. Tác giả cũng là tín đồ sáng lập ban nhạc “Tiếng Tơ Đồng” tại thành phố sài thành trước năm 1975. Quanh đó ra, ca sĩ Vũ Anh cũng là tiếng hát tất cả tiếng tăm tại nước ta trước năm 1975, được không ít khán giả ưa thích khi ông hát ca khúc “Bài ca tụng Quê Hương” của Thanh Sơn.

Sau “Bên Bờ Đại Dương,” Vũ Anh hát “Bài ca tụng Quê Hương,” với phần đông lời ca nồng nàn, trìu mến: “Quê hương tôi đàn bà áo bà cha gánh mạ non/Câu ca dao trên lúa tư ngàn năm rộng vẫn còn/Còn ruộng đồng, còn quê nhà Còn giọng hò, còn yêu thương/Xin chắp tay lên nguyện cầu/Tất cả hãy còn cùng với tôi.”

*
Đồng hương Quảng Nam-Đà Nẵng đồng ca bài “Lửa Bolsa.” (Hình: Lâm Hoài Thạch/Người Việt)

Trước năm 1975, những chiến sĩ Quân Lực VNCH là những người dân trai trẻ em hiên ngang bên trên chiến trường, chiến đấu cho ngày mai tươi vui trên quê hương. Những anh đã can đảm cầm súng hạn chế lại giặc phương Bắc để với sự yên ổn bình đến đồng bào miền Nam. Ca tụng những đường nét hào hùng đó, nhạc sĩ è Thiện Thanh đã cho ra đời nhiều ca khúc viết cho những người lính chiến, như bài xích “Người yêu thương Của Lính” cùng với phần tuy nhiên ca của Thanh Hoài cùng Minh Ngân, với “Anh Không chết Đâu Anh” qua giờ đồng hồ hát của Hugo.

Tiếp nối chương trình âm nhạc gồm đa số ca khúc và các tiếng hát: “Chiến Sĩ Vô Danh” (tam ca Văn Hùng, Bùi Mỹ, cùng Văn Thanh), “Một Mai giả Từ Vũ Khí” (Hugo cùng Thanh Hoài), “Đêm nhớ Về sử dụng Gòn” (Kim Loan), “Sài Gòn Ơi Vĩnh Biệt” (Ánh Tuyết), “Người di dời Buồn” (Thanh Hoài), cùng “Đêm Chôn Dầu vượt Biển” (Quỳnh Hoa).

Đêm Nhạc tưởng niệm Tháng tư Đen để lại trong lòng khán giả nhiều trung tâm trạng đau lòng của tín đồ xa xứ Việt. Trong khoảng thời hạn đau thương, tủi nhục này, con gái thi sĩ phóng viên mặt trận Minh Đức Hoài Trinh đã lấy máu tự tim bản thân soạn ra bài bác thơ “Ai Về Xứ Việt.” thời gian không lâu, nhạc sĩ Phan Văn Hưng từ Úc soạn bài xích thơ này thành ca khúc.

*
Đông đảo đồng hương mang lại dự Đêm Nhạc tưởng niệm Tháng tư Đen. (Hình: Lâm Hoài Thạch/Người Việt)

Minh Ngân nức nở hát bài “Ai quay trở lại Xứ Việt” hòa cùng với nhiều nước đôi mắt của khán giả: “Ai trở về xứ Việt, nhắn giùm ta, fan ấy ngơi nghỉ trong tù/Nghe đâu đây vang giọng hờn rên xiết/Dài lắm ko đằng đẵng mấy mùa thu/Ai về bên xứ Việt, thăm giùm ta, bạn ấy sinh hoạt trong tù/Cho ta gửi một miếng đời xanh biếc/Thay giùm ai, màu trời lao tù âm u/Các các bạn ta ơi lúc nào được thả/Đến bao giờ ăn được dĩa cơm tươi/Được lắng nghe tiếng chim cười/Đến bao giờ, mang đến bao giờ?”

Cũng trong thực trạng người Việt ly hương, tại Little Saigon, bài bác nhạc “Mời Em Về” của thế nhạc sĩ Việt Dzũng cho thấy thêm có rất nhiều ca từ bỏ và dòng nhạc cũng thấu hiểu với nỗi nhớ quê hương.

*
Minh Ngân (trái) và Thanh Hoài tuy vậy ca bài “Người yêu thương Của Lính.” (Hình: Lâm Hoài Thạch/Người Việt)

Tiếng hát Kim Loan, xem tuồng như rất rất gần gũi với mọi dòng nhạc thính chống tại Little Saigon. Kim Loan hát cực kỳ nhẹ, nhưng mà lại đè nặng trong thâm tâm người nghe, qua đa số lời ca: “Tôi hy vọng mời em về, thăm lại thủ đô xưa/Cổ Ngư chiều đổ lá trong mưa bi thương lưa thưa/Tôi muốn mời em về, thăm lại thành phố sài thành xưa/Duy Tân chiều say nắng, uống môi nồng hương xưa.”

Cuối cùng là bài xích “Lửa Bolsa” của Nhật Ngân, vì toàn ban nghệ thuật và đồng hương cùng hát.

Trong số người theo dõi đến dự bao gồm Giáo Sư Phan Ứng Thời, hội trưởng Hội Cựu học viên Phan Chu Trinh.

Ông nói: “Bốn mươi chín năm trôi qua, tưởng như mới ngày nào. Giờ đồng hồ tóc mình cũng đã bạc phơ, chỉ mong sao sự im bình đến cho quê nhà đất nước. Điều mong muốn của tôi là những con cháu của bản thân mình trên xứ fan được đỗ đạt thành danh để giúp đỡ ích mang lại xã hội. Đó cũng là sự việc hãnh diện cho dân tộc bản địa Việt Nam.”

*
Một số member Ban Chấp Hành Hội Đồng mùi hương Quảng Nam-Đà Nẵng, từ bỏ trái, ông Trương Công Lập (phó hội trưởng ngoại vụ), ông Đoàn Ngọc Đa (hội trưởng), cùng ông Nguyễn Hoàng Diệu (phó hội trưởng nội vụ). (Hình: Lâm Hoài Thạch/Người Việt)

Ông trằn Văn Giỏi, hội trưởng Hội Võ Bị nam giới California, nói: “Sau tứ mươi chín năm cộng Sản chiếm miền Nam, tôi thấy họ không đem lại sự thoải mái thật sự cho đồng bào cả nước, bởi họ sẽ đã đàn áp tiếng nói của một dân tộc của những người yêu nước tại quê hương mình. Xung quanh ra, bọn họ còn dưng đất, dâng hải dương cho Tàu Cộng. Vày thế, đồng mùi hương tị nạn cộng Sản trên hải nước ngoài phải luôn luôn đoàn kết đương đầu để cung ứng đồng bào trong nước, thì hy vọng non sông mình mới có ánh sáng tự do, dân công ty và tự do thật sự.”

Nghệ sĩ Như Hảo, chủ tịch Radio Mẹ việt nam tại Little Saigon, phân chia sẻ: “Gần nửa thay kỷ qua, nỗi ngậm ngùi đau xót, yêu quý nhớ quê hương vẫn còn nặng trĩu trĩu trong trái tim người Việt xa xứ. ước xin ơn bên trên thấy rõ được nỗi oan khiên này.” <đ.d.>